Vì anh yêu một cô gái "quái tính"...
Vì anh yêu một cô gái "quái tính"...
Có bao giờ, em tự hỏi, vì sao anh lại yêu em, một cô gái ngang ngược, cứng đầu, khó yêu, khó chiều không, cô gái?
Thực ra thì, khi yêu em, anh rất có “lợi”…
Chẳng hạn như việc mỗi lần hẹn hò đi chơi, anh sẽ không cần dài cổ chờ em chọn váy áo, make up, hay lưỡng lự bộ này không đẹp, màu son này không hợp. Cô gái của anh sẽ chẳng nhõng nhẽo nũng nịu trẻ con một cách thái quá, mà luôn biết giới hạn của mình. Em vẫn xinh đẹp, vẫn quyến rũ, vẫn là duy nhất trong mắt anh, mà không cần phải cầu kì tỉa tót.
Vì anh yêu một cô gái "quái tính", nên anh sẽ giống như có thêm một thằng bạn thân. Đó là người có thể lắng nghe mọi tâm sự của anh rồi đưa ra cách giải quyết, mà anh chẳng phải ngại việc sẽ mất sĩ diện hay tự trọng của đàn ông. Đó là người sẵn sàng làm “ thùng rác” mà nghe anh thao thao bất tuyệt, dù thực chất chẳng-hiểu-gì, chỉ biết cười cười khích lệ anh nói tiếp.
Vì anh yêu một cô gái "quái tính", nên anh có thể gạt bỏ được kha khá điều phiền phức. Em không đỏng đảnh, cũng không yếu đuối, phụ thuộc quá nhiều vào anh. Mà ngược lại, em luôn làm tốt công việc của mình, luôn sẵn sàng “chiến đấu” trong giới hạn của bản thân mà không cần đến anh phụ giúp. Rồi sau đó, em sẽ toe toét cười dựa vào lòng anh mà thì thầm: “Em mệt mỏi rồi, để em dựa vào anh một lúc!”.
Vì anh yêu một cô gái "quái tính", nên cô ấy luôn dành cho anh những bất ngờ thú vị nhất. Cũng vì thế mà tình yêu của chúng mình chẳng bao giờ nhàm chán cả. Em biết không, lần em diện váy ngắn, tóc buông dài, đi giày cao mà khép nép dựa vào người anh, anh có cảm giác mình là chàng trai hạnh phúc nhất thế giới. Rồi những lần em diện quần rách te tua, mặc sơ mi của anh, rồi khoác vai anh như hai “thằng” con trai với nhau, chỉ để chọc cho anh hết buồn… Những lần như thế, anh đều nhớ rất rõ, cô bé à.
Vì anh yêu một cô gái "quái tính", nên cô ấy sẽ chẳng bao giờ thốt ra mấy câu sến sẩm hai lúa với anh cả. Nhìn người khác được người yêu quấn lấy thầm thì “ em yêu anh”, anh cũng ghen tị chứ. Nhưng sau đó, anh phải hối hận ngay, bởi anh nhận ra rằng, em yêu anh, là ở hành động, chứ chẳng phải lời nói sáo rỗng kia. Em luôn luôn xuất hiện trước mặt anh lúc anh mệt mỏi nhất, chán nản nhất, nấu cho anh những món thật ngon, kéo anh xuống đường cho khỏi nghĩ quẩn, rồi ở giữa chốn đông người, em sẽ ôm anh và nói rằng: “Còn có em ở đây mà”. Người yêu của anh, cũng lãng mạn đấy chứ nhỉ?
Thỉnh thoảng, em hay chu môi hỏi rằng: “Anh có chán em không? Vì em không nữ tính như người khác”. Anh chỉ biết bật cười, ôm lấy em rồi trao cho em nụ hôn dịu dàng mà chẳng nói gì cả. Cô bé à, em ngốc quá. Có điều này, em phải nhớ cho kĩ: Không phải vì em cá tính, nên anh mới yêu em. Mà chính bởi anh yêu em, nên dù có cá tính, hay nữ tính, cũng không quan trọng.
Chẳng liên quan đến tính cách hay một điều gì khác, anh yêu em, vì em là chính em thôi, cô gái ạ.