Yêu em bằng cả trái tim

Yêu em bằng cả trái tim

Tác giả: Sưu Tầm

Yêu em bằng cả trái tim

." Vy toan đóng cuốn sổ lại, nhưng Hân đã kịp đưa tay chặn.


"Không... Đừng... Tiếp tục đi... Tao ổn mà..." Cô nói, cố ngăn cơn khóc lại để Vy đừng lo lắng. Tay cô tiếp tục lật qua những trang giấy lấp đầy chữ.


Ngày... tháng... năm 2013Bây giờ đã sang năm mới nên công việc của em cũng đỡ bận rộn hơn một chút. Cuối cùng thì hai đứa cũng đã có thời gian ở bên nhau. Thế nhưng cuối cùng thì cũng lại toàn quanh quẩn trong nhà, nấu nướng, xem phim, chơi game với nhau. Em bảo: "Hai đứa mình cứ như hai vợ chồng già ấy nhỉ?" Mình cười. Thấy đúng thế thật.Có lẽ do thời tiết dạo này hơi bất thường, nên mình cứ ho sù sụ mãi mà chẳng khỏi. Em trêu mình chỉ được cái giỏi nói, lại còn bệnh trước cả em. Mà kể cũng lạ, lâu lắm rồi mình mới lại bệnh dai dẳng thế này...Có lẽ cuối tuần rảnh rỗi phải đi khám bệnh thôi.


Những trang nhật ký tiếp theo trong cuốn sổ rất kì lạ, bởi nó chẳng có chữ nào, chỉ có những đường kẻ chằng chịt vô nghĩa.


Hân nhíu mày nhìn vào đó, rồi quay sang Vy. Mặt cô bạn trông cũng đang khó hiểu không kém.


Hân kiên nhẫn lật tiếp. Sau khoảng gần mười trang như thế, cuối cùng những câu chữ cũng lại hiện ra, nhưng nét chữ không còn đều đặn như trước, mà rất rối loạn. Có vẻ như tâm trạng người viết rất tệ khi viết những dòng này.


Ngày... tháng... năm 2013Đã một tuần trôi qua, kể từ ngày đi bệnh viện. Nhưng mình vẫn không tin nổi.Ước gì mình đã không đi... Ước gì mình không biết gì hết... Có phải sẽ tốt hơn nhiều không?Mỗi buổi sáng thức dậy, thứ đầu tiên mình nhớ tới lại là những dòng chữ thô bạo trên tờ giấy khám bệnh đó: "Ung thư phế quản giai đoạn cuối."Mình không muốn tin... thật sự không muốn tin... Mình mới chỉ 26 tuổi, cả đời chưa từng đụng đến một giọt rượu, một điếu thuốc nào... Lẽ nào ông trời lại đối xử với mình như thế?Không dám nói với ai... không nói với bố mẹ, với Vy... không nói với cả em... Bố mẹ sẽ thế nào khi biết đứa con trai duy nhất của mình sắp chết?Nhìn em ngủ ngon bên cạnh mình, thấy lòng đau như bị ai xé...Tôi thật sự sẽ phải chết sao?


Hân chết trân khi đọc xong trang nhật ký. Minh bị ung thư sao?


Đúng là có một khoảng thời gian nhìn anh rất buồn bã. Cô đã gặng hỏi, nhưng anh chẳng nói gì. Vài ngày sau anh đã trở lại bình thường nên cô cứ nghĩ chẳng có chuyện gì to tát. Thế mà...


Nước mắt làm nhòa tầm mắt cô, khi cô đọc những trang cuối cùng trong nhật ký của anh.


Ngày... tháng... năm 2013Không thể tỏ ra buồn bã mãi được, nếu không em sẽ phát hiện ra mất.Hôm nay mình đã đi khám lại. Bác sĩ bảo rằng, nếu cố gắng duy trì tinh thần ở mức cao nhất thì có thể sống được hơn 6 tháng nữa.Haha, 6 tháng, đối với mình nghe nó cứ như "Hãy về chuẩn bị hậu sự đi" vậy.


Ngày... tháng... năm 2013Hôm nay, khi chạy xe ngoài đường, mình nhìn thấy một chú chó nằm thoi thóp bên vệ đường khi trời đang mưa.