Duck hunt
Người đánh trống trường

Người đánh trống trường

Tác giả: Sưu Tầm

Người đánh trống trường

Gã này hồi xưa học cũng tàng tàng nhưng hắn nghe người ta nói những đứa tóc quăn thì khôn lanh lắm. Chắc nhờ vậy mà bây giờ gã đã là cán bộ địa chính. Má gã tóc quăn cũng buôn bán ngoài chợ, gần sạp hàng của má hắn. Từ ngày trở thành cán bộ, nhà gã cũng "phất" lên như diều gặp gió. Thỉnh thoảng má hắn thở than, nói về gã tóc quăn mà ý chừng so sánh về khoản "kiếm tiền" của gã và hắn. Qua những lời bàn ra tán vào của các bà nội trợ lúc rảnh rỗi thì hắn biết, gã tóc quăn này đúng thực là "cán bộ địa (là) chính". Chỗ nào có dự án ngon ăn, gã "địa" qua "địa" lại thể nào cũng kiếm được không cơm thì cháo. Gã tên Chính Trực mà hắn thấy gã chẳng chính trực tẹo nào. Cứ nhìn ngôi nhà bốn tầng và mấy chiếc xe xịn của cái gã mới một hai năm làm việc nhà nước, mức lương cũng ba cọc ba đồng thì biết. Người như gã sao lại quen Thương kia chứ!


Đêm, kiểm tra khắp trường mấy lượt, hắn lên giường ngẫm nghĩ. Lại do chữ duyên chăng! Tự nhiên hắn thấy tiếc cho Thương và tiếc cho hắn nữa. Ừ mà, tiếc làm gì. Hắn chỉ là người đánh trống trường chạy chiếc xe cub cà tàng thôi mà, còn người ta...


Bẵng đi một thời gian, cũng nhanh lắm, chừng hai tuần thôi, Thương không đi cùng gã tóc quăn nữa. Gã cũng đợi Thương trước cổng trường vài lần nhưng chắc rồi cũng nản nên không thấy gã xuất hiện nữa. Hắn lại thấy vui, bâng quơ!


Thêm một năm học mới nữa. Thầy hiệu trưởng đích thân đánh trống khai giảng. Tiếng trống trầm ấm vang khắp sân trường. Tụi học sinh lớp mười thả những chùm bóng bay lên trời, tiếng vỗ tay rộn rã. Đứng ở hành lang lớp học, hắn ngắm nhìn ngôi trường, ngắm nhìn học sinh và một khuôn mặt thân quen.


Hắn chỉ là người đánh trống trường, còn cô bạn thuở nhỏ sẽ là người viết tiếp giấc mơ chữ nghĩa cho hắn và cho những thế hệ đàn em sau nữa. Người đánh trống trường và cô giáo, yêu nhau được không nhỉ!


An Minh