Tình khúc mùa hè
Tình khúc mùa hè
Tình bạn chúng tôi vẫn đi cùng năm tháng và rồi như sự sắp đặt của duyên số, định mệnh, chúng tôi lại có cơ hội ở gần nhau. Chúng tôi cùng vào đại học mà trường tôi với trường cậu ấy chỉ cách nhau có đôi cây số. Chúng tôi trở lại với những buổi đi chơi, đạp xe lòng vòng khắp Hà Nội, đếm những cây sấu ven đường Phạm Hùng, thưởng thức gói cốm làng Vòng ướp hương hoa sữa bên hồ Ngọc Khánh, ăn kem Tràng Tiền khi ngắm hoàng hôn trên Hồ Gươm,..
Đến giữa năm thứ hai Đại học, chúng tôi đã sống không chỉ trong ánh sáng của tình bạn mà còn trong tiếng nhạc của tình yêu. Tình yêu, theo một lẽ rất tự nhiên, đến âm thầm và nhẹ nhàng như thế. Năm năm sau đó chúng tôi kết hôn và giờ đây gia đình tôi đã được đón thêm hai cô công chúa bé nhỏ đáng yêu. Câu cửa miệng của chồng tôi lúc nào cũng là "Ba mẹ con là cả thế giới của bố!".
Tôi tin rằng nếu số phận không cho chúng tôi yêu nhau, nên duyên với nhau thì chắc chắn vẫn còn lại cho chúng tôi tình bạn, một tình bạn thật đặc biệt. Tình bạn ấy đâu chỉ sống dựa vào những vui vẻ, hạnh phúc của tuổi thơ hồn nhiên, mà cũng đã được thử thách qua những nỗi buồn, khổ đau của tuổi yêu mơ mộng. Tôi không biết trước con thuyền thời gian có thể đưa chúng tôi đến đâu trong tương lai, nhưng nếu chỉ có duy nhất một điều là mãi mãi cho hai chúng tôi thì tôi vẫn tin đó chính là TÌNH BẠN.
Tình bạn xuất phát từ trái tim không thể bị nghịch cảnh đóng băng, cũng như nước chảy từ con suối không thể bị đông lại trong mùa đông (James Fenimore Cooper).
Hằng Nguyễn