Disneyland 1972 Love the old s
Chúng nó

Chúng nó

Tác giả: Sưu Tầm

Chúng nó

(Admin - "Chuyện đời sinh viên")


Ngày 08/11/2014: 10 tin nhắn gửi đi:


- 4h30, nhà 1A – T.K.D. Không ai được phép vắng mặt, không ký bất cứ loại giấy xin phép nào. Ok?


9 nhân mạng ok, 1 tin nhắn trả lời:


- Hâm à, ai mở cửa cho mà vào???


- Thành quán café rồi ba


- Ok


***


Chúng nó


4h30p, xúng xính kéo nhau tới, tất bật sau bao công việc, bao mệt mỏi.


- Bánh kem đâu?


- Chưa mua.


- Con điên.


- Tao đạp chết, đằng kia.


Cắm nến vào... Mấy cây?... Không biết làm thì tránh ra... Không biết làm ai chuẩn bị cho chúng mày?... Cắm nhiều nến cho khí thế... Nến gì đốt mãi không cháy thế?... Chụp hình, chụp hình đã... Chả chụp từ nãy... Chen gì mà chen, biến... Tao đấm giờ... Xong rồi, xong rồi...


- Trong cuộc đời rộng lớn này, gặp nhau là may mắn. Tui nghĩ, chúng ta là những người hạnh phúc nhất, khi đã có thời gian bên nhau, yêu thương và gắn bó...


- Sến vãi, tránh ra


- Không biết là duyên kiếp trước hay nợ kiếp này. Nói chung, hôm nay kỉ niệm 6 năm ngày mấy con gà vịt này hội thành một đám. Năm nay còn thêm dâu rể quá chừng, thổi nến chúc mừng, tưng bừng phá phách.


Có phút tưởng niệm không?


Có, lịch sử hình thành và phát triển.


Chúng nó là một đám "ô hợp", hơn 6 năm trước đến thành phố này nhập học. Đứa xa đứa gần, chả biết duyên kiếp gì mà gặp nhau. Cũng có đứa là bạn lâu năm, như Heo với Bà cụ lớn lên bên nhau; Heo, Bà cụ và Bà già học chung phổ thông; Bà già với Giấm là hai chị em ruột; Bà già với Gấu là bạn thân rất thân, Mưa là em gái bạn thân Giấm... Cũng có đứa mới quen, Heo với Cò gầy, Mọt sách, Ngoáp, Đảo, Vịt già, Giấm học chung lớp đại học, lớp chồng lớp: Bà già, Giấm, Mọt sách, Vịt Già, Đảo lại học chung một lớp đại học khác... Nói chung, từ rất nhiều mối quan hệ, chúng nó quen nhau... Ban đầu, chúng nó chơi với nhau, mỗi đứa một tính, có hợp, có không hợp, có yêu, có ghét, có chửi nhau nhưng mà... vui! Chúng nó gọi nhau là Gà & Vịt, nói một cách văn hoa là "Quicks and chickens".


Chả hiểu lí do gì, trong một đêm mưa gió bão bùng, chúng nó mua bánh kem, đi hát Karaoke, sau một hồi nhảy múa điên cuồng, chúng nó lấy ngày ấy là ngày sinh nhật nhóm , từ hôm ấy, Q&C family chính thức ra đời.


Không giống trò đùa, từ hôm ấy chúng nó gắn bó với nhau thật. Chúng nó coi nhau như anh em, chị em, như gia đình giữa cái thành phố lạnh lẽo này. Chúng nó đi từ không đến có, từ vui đến buồn, thành phố này làm nên chúng nó. Chúng nó vẫn chửi nhau hằng ngày nhưng cũng tựa vai nhau khóc khi có chuyện.


Đỉnh điểm của sự gắn bó ấy, là chúng nó thuê một căn nhà, dọn về ở chung, ấy chính là căn nhà 1A – T.K.D. Sau một năm "chung sống", căn nhà này đã gắn với "tên tuổi" chúng nó.


Hôm nay, chúng nó lại gặp nhau, 6 năm rồi còn gì, chúng nó đã ra trường, đi làm, đứa có việc đứa lông bông, đứa đã lấy chồng lấy vợ, đứa vẫn chả ma nào ngó tới. Chúng nó gặp nhau, để ôn lại chuyện cũ, để nói chuyện mới, để nhắc nhở nhau rằng, cả thế giới này có quay lưng thì chí ít chúng nó vẫn có nhau. Ra trường rồi mọi thứ đều khác, cuộc sống vất vả, cười và khóc, mồ hôi và nước mắt, có lúc bận rộn mấy tháng trời không gặp nhau, muốn họp mặt phải chuẩn bị trước cả tháng. Có sao? Đời vẫn đẹp và vẫn đầy những đứa điên.


Hát, hát đi, hát chúc mừng sinh nhật... Thôi, mở nhạc đi, nhảy điệu Gà – Vịt, lâu lắm chả biết có nhớ không... Ghép chung hai cái vào, hát chúc mừng sinh nhật mà nhảy điệu Gà – Vịt... Có nữa hả??? Không có thì chế ra, gà quá...


Chúng nó ngồi đây, rộn ràng như những ngày xưa cũ. Dường như về đây, chúng nó không còn là những nhân viên mẫn cán, những công chức lầm lỳ, thầy cô khó tính... về đây, chúng nó lại là những sinh viên năm nhất năm hai, đúng chất... Ngay cả căn nhà cũ này, dường như cũng nhận ra chúng nó, vui vẻ lạ thường.


Góc sân kia, có một đám mặc đồ thể chất đang líu ríu đang nướng thịt. Chả biết ngày gì, chỉ biết vui lên, cái đám ấy tất bật chuẩn bị nấu và ăn.