Teya Salat
Đông đến làm người ta cô đơn hơn phải không anh?

Đông đến làm người ta cô đơn hơn phải không anh?

Tác giả: Sưu Tầm

Đông đến làm người ta cô đơn hơn phải không anh?

Người ta sẽ thích giấu mình trong cái lạnh đến thấu tim, sẽ lảo đảo bước qua những buổi chiều ảm đạm sắc xám xịt mà loay hoay cùng nỗi nhớ, sẽ quay quắt trong những buổi tối có ủ ấm thế nào bàn tay vẫn lạnh, nỗi cô đơn bò dọc khắp người, hạnh phúc cảm tưởng như một thứ quà xa xỉ mà em vẫn hy vọng trong những tháng ngày ảo não một mình em đối diện cùng em.

Đông đến, em lại chỉ có một mình.

Những con phố giấu mình rụt rè sớm hơn, em đi qua những khoảnh khắc trái tim lật ngửa để lộ nỗi buồn chỉ chực rơi vãi ra ngoài. Phố sao mà đau còn em sao buồn thế. Người yêu ơi, cớ sao em đi tìm mà anh vẫn chẳng thấy đâu?

Gió mùa vẫn hắt hiu lướt qua bờ vai em run lên từng đợt, em lại chỉ biết co mình nhìn những người lạ lướt qua. Ai cũng vội vã, ai cũng mệt nhoài, ắt hẳn người ta cũng giống em, cũng cô đơn và phải cô đơn quá lâu đến thế.

Mùa đông đến rồi, người ta cô đơn vì trái tim đông cứng, nhưng cảm xúc thì lại như gió chuyển mùa, cứ dào dạt cuốn lấy quanh người như sợi dây trói vô hình buộc người ta phải dẫn buồn thương đến. Bắt đầu nhớ đến những cái nắm tay thật chặt, chiếc khăn quàng còn ấm sực mùi yêu thương, những cái ôm qua lay lắt nụ cười vụng trộm, bắt đầu hình dung hình hài hạnh phúc và thiết tha được ôm ghì lấy ai đó, lặng yên.

Đông đến làm người ta cô đơn hơn phải không anh?

Bắt đầu nhận ra sự hữu hạn của thời gian, thoảng thốt khi mùa héo tàn là một năm đã hết. Những chuyện buồn chẳng vì lý do gì cứ tìm đến, nhìn dòng người ai ai cũng có một bàn tay để nắm, nhìn xuống bàn tay mình lại trống không.

Bỗng nhiên sợ lạnh…

Bỗng nhiên sợ lòng trống không…

Bỗng nhiên muốn giấu mình thật lâu trong một góc nhỏ thật ấm áp, để vỗ về trái tim đông cứng, chờ đợi nỗi cô đơn cứ gặm nhấm trái tim ta dần dần.

Đông đến, có phải người ta sẽ cô đơn hơn đúng không anh?

Cô đơn trong những nỗi niềm riêng của mình em vẫn thế. Đông lạnh khiến người ta co mình trong hơi gió, giật mình khi nghe tiếng thở dài ngao ngán mỗi đêm nghe thời gian trở mình…