Anh có đủ dũng cảm để yêu em không?
Anh có đủ dũng cảm để yêu em không?
Có lẽ đường vào tim em là con đường vất vả mà anh từng đi qua. Đừng trách em, va vấp nhiều rồi cũng đến lúc khép chặt cửa, để em đủ biết, ai là người cuối cùng kiên nhẫn ở lại với em. Chẳng còn nhỏ để chơi trò chơi trốn tìm, nhưng em muốn chơi với anh một ván đấy! Vì em muốn tìm người chồng cho mình chứ không phải người để yêu! Qua rồi cái thời long bong, dại khờ e ấp tình yêu đầu. Giờ đây, em cần một người chững chạc và vững vàng cùng em đi qua ngàn dông tố của cuộc đời. Anh có đủ dũng cảm không anh?
Bạn bè và cả mẹ em đều bảo em khó tính... Chẳng biết vui hay buồn anh nhỉ? Khó tính đơn giản để bản thân em tốt lên từng ngày. Em chấp nhận trong tình yêu, em thận trọng, nhưng đó là vì em muốn tìm người đàn ông tốt cho mình. Anh cũng biết đấy, đời con gái như hoa, sớm nở chóng tàn. Em phải chắc rằng anh là người đủ hiểu hoa, trân trọng hoa và yêu hoa. Em không muốn đời mình là một bông hoa dập nát.
Em, đứa con gái 20+, em không còn ước mơ trở thành nàng công chúa tay trong tay với chàng hoàng tử như trong chuyện cổ tích, vì em hiểu rằng, đời không bao giờ là mơ. Vậy nên em sống khá thực tế, em cần anh, một người chân thật, rất thật... Đừng dẻo miệng, màu mè hay phô trương anh nhé! Em đủ già để nhận ra đâu là đúng đâu là sai mà anh! Có lẽ, yêu em vất vả đấy, anh có ngại không anh?
Nếu tất cả những điều trên anh không làm được, vậy em xin lỗi, em phải nói rằng: Anh không phải người em cần tìm... Là con gái em không phủ nhận mình thích con trai đẹp, giàu có, thông minh, nhưng em tin người cuối cùng ở lại trong hành trình của em là người chân thành và có một tâm hồn ấm áp, em chẳng cần thứ vỏ bọc đẹp đẽ mà tâm hồn thì rỗng tuếch đâu anh! Yêu em, anh có đủ dũng cảm?