Yêu em bằng cả trái tim
Yêu em bằng cả trái tim
Hân liếc nhìn qua bên giường mình. Lulu đang ngồi đó, vẻ nghiêm trang như đang canh gác cho cô vậy.
"Nó ngồi như thế từ lúc mày ngủ tới giờ đó."
"Ừm." Cô mỉm cười, đưa tay xoa đầu con chó. Nó liếm liếm tay cô, có vẻ vui sướng lắm. Hân thấy một cảm giác ấm áp nhen lên trong tim.
"Hân này."
"Ừm?"
"Mày biết là anh Minh có viết nhật ký không?"
"Gì cơ?" Hân ngạc nhiên nói to. Thật ra cô đã sống chung với anh cả một thời gian dài, nhưng chưa bao giờ thấy anh hí hoáy viết cái gì. Hoặc có lẽ cô chẳng bao giờ để ý đến, vì quá bận rộn.
"Vậy là mày không biết sao... Lúc nãy mày ngủ, tao ngồi một mình buồn quá, nên lục trên giá sách tìm cái gì đọc, rồi tìm ra cái này nè." Vy chìa ra một cuốn sổ bọc da màu cam.
Mắt Hân mở to hơn nữa. Vậy là anh cất nhật ký ngay trên giá sách luôn sao? Làm sao mà cô lại không biết được nhỉ?
"Mà ảnh giấu cũng kĩ lắm, cất bên trong cái bìa của một cuốn sách về Triết học nữa chứ. Chắc vì vậy nên mày không tìm thấy."
Cũng phải, Hân vốn ớn mấy chủ đề như Triết học, nên sách cũng chẳng mấy khi đụng tới. Nhưng điều quan trọng bây giờ có lẽ không phải là cách anh ấy đã giấu cuốn nhật ký như thế nào, mà là bản thân nội dung cuốn nhật ký đó.
"Ừm... vậy... đọc nha?" Vy hỏi. Hân im lặng gật đầu.
Mở lớp bìa bọc da màu vàng ra, bên trong là nét chữ cứng cáp quen thuộc.
Ngày... Tháng... Năm 2011
Hôm nay, em chính thức nhận lời yêu mình.Không biết phải viết gì nữa đây... nhưng chỉ biết là mình đang hạnh phúc, rất rất hạnh phúc.
Ngày... Tháng... Năm 2011
Mỗi ngày trôi qua thật êm ả. Mình đã không biết rằng, chỉ ngồi bên cạnh người mình yêu lại có thể vui đến thế.Mình và em cũng chẳng làm gì nhiều, có khi chỉ là ra quán cà phê, ngồi dựa vào nhau im lặng. Em làm việc, còn mình ngồi đọc một cuốn sách. Chẳng có lời nào được thốt ra, nhưng lại có cảm giác gần nhau hơn bao giờ hết.Ước gì những ngày yên bình này kéo dài mãi...
Những trang đầu của cuốn nhật kí, cũng chính là những kỉ niệm về buổi đầu yêu nhau của anh và cô. Hầu như tất cả những thứ anh viết đều xoay quanh chuyện tình của hai người. Dù là kỉ niệm vui, hay những chuyện buồn, đều được anh tỉ mỉ ghi lại, chỉ thỉnh thoảng xen vào những chuyện khác như công việc... Hân chưa bao giờ biết mình lại chiếm vị trí to lớn đến thế trong tâm trí anh. Tim cô khẽ nhói lên khi lướt qua những con chữ đầy tình cảm, đầy yêu thương mà anh dành cho cô, nước mắt lại chực trào ra. Vy ngồi bên cạnh khẽ vuốt lưng cô như xoa dịu.
Ngày... tháng... năm 2012Hôm nay, mình chuyển đến sống chung với Hân.Đây là chuyện mà hai đứa đã cùng nhau suy nghĩ một thời gian dài. Thật ra chỉ có em là nghĩ nhiều thôi, còn mình thì... hì hì.Ban đầu, mình đã bảo em đến ở chung với mình, nhưng em nhất quyết không chịu. Em bảo: "Em không muốn trở thành loại con gái ăn bám bạn trai đâu." Mình nói: "Thế em muốn anh trở thành loại con trai ăn bám bạn gái sao?" Nhưng cuối cùng thì, em thắng, như mọi khi.Chậc, sau này liệu mình có trở thành người đàn ông sợ vợ không nhỉ?
Ngày... tháng... năm 2012Dù ở cùng nhà, nhưng em cứ như người nổi tiếng ấy =.=". Khó khăn lắm mới gặp được.Dạo này, công ty em đang vào đợt kiểm toán cuối năm nên vô cùng bận rộn. Ngày nào em bước chân về tới cửa nhà cũng là 9 giờ tối. Em chỉ ăn qua loa mấy miếng cơm, tắm rửa rồi leo lên giường nằm khò luôn. Mình vòng tay qua ôm em, thấy em ốm đi nhiều lắm. Xót quá nên đôi khi gợi ý em tìm một công việc nào đó nhàn hơn mà làm. Nhưng em không chịu, lại còn cáu với mình, bảo em dại gì đi bỏ một công việc lương cao như thế.Biết bao giờ mình mới có thể làm em hạnh phúc hơn tiền nhỉ?
Nước mắt lã chã rơi xuống má cô. Lúc còn sống, anh đã lo lắng cho cô nhiều như thế, vậy mà cô lại... Không kiềm được nữa, cô che hai tay lên mặt, nấc nghẹn.
"Mày ổn chứ? Hay là thôi đừng đọc nữa..