Người yêu bằng tuổi
Người yêu bằng tuổi
"Không chụp, đang bơ phờ."
Anh mặc kệ, vẫn sán vào. Môi anh chạm vào má em, tự nhiên nóng ran mặt. Em mệt không thèm chấp, quay mặt nhìn ra chỗ khác.
Tách.
Tiếng máy ảnh, em quay đầu lại, anh đang xem ảnh, cái mặt gian không chịu được.
"Người yêu ơi, lấy ảnh này làm ảnh cưới của vợ chồng mình nhé!"
Em giật lấy máy ảnh, há hốc ồm. Anh thì đẹp rồi, không phải nói. Còn em thì : tóc tai bù xù, mặt mũi trắng bệch vì lạnh, người như con gấu nhồi bông.... Tóm lại, trông em cực kì tàn tạ. Đang định bấm nút xóa anh đã giật lại.
"Không được xóa, ảnh cưới mà!"
"Cưới xin cái gì, xóa đi. Trông như con ngộ."
Anh đứng dậy, giơ cao máy ảnh.
"Không được, ảnh đầu tiên kiss nhau đấy."
"Kiss nhau hồi nào, chạm má thôi, xóa đi chụp cái khác."
Anh cười gian.
"Chụp cái khác nhé!"
Nói xong đã chạy biến đến chỗ 1 ông Tây gần đấy. Em siêu ngu Tiếng Anh, còn anh thì siêu giỏi. Anh liến thoắng cái gì đó với ông Tây, ông Tây cười cười "Ok!".
Anh chạy lại khoác vai em.
"Chụp thôi."
"Bây giờ à?"
"Ừ."
Đành thế, em cào cào lại tóc, nhìn vào ống kính.
"1, 2, 3!"
Tách!
Đơ. Cứng đơ.
Lần đầu tiên trong 16 năm trời vật lộn mới biết thế nào là kiss. Nụ hôn đầu tiên của em ở 1 nơi vô cùng lãng mạn mà biết bao cô gái mơ ước. Nhưng ngại sắp chết, chỉ muốn tìm 1 cái lỗ để chui xuống đất. Bức ảnh thứ 2 từ khi chúng ta bắt đầu yêu nhau, chỉ thấy mỗi cái đầu "đầy tóc" của anh và cái mắt "tròn không thể tròn hơn nữa" của em.
Lúc về, vào zing thấy có mấy thông báo "Henry đã tag bạn vào 1 ảnh". Em click vào xem, suýt thì ngã ngửa. Vội vàng vơ lấy cái điện thoại, tra tấn bàn phím bằng số điện thoại của anh.
"Gì thế người yêu? Mới xa anh 1 tí đã nhớ rồi à?"
"Thằng kia, mày chán sống rồi à? Tháo hết ảnh trên zing xuống!"
"Ơ anh đang tắm chẳng nghe thấy gì, thôi nhá!"
Anh cúp máy nhanh chóng. Em gọi lại, trong điện thoại vang lên giọng nói vô cùng đầm ấm và thân thiện : "Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được. Xin quý khách vui lòng gọi lại sau."
Em ném cái điện thoại xuống giường, hậm hực quay ra nhìn màn hình. Bỏ qua cái comment trêu chọc của bạn bè, em nhìn chằm chằm vào mấy bức ảnh, bất giác nở nụ cười. Down hết chỗ ảnh về, em tắt máy rồi trèo lên giường. Thật ra, đêm ấy em không nggủ được.
***
Lần đầu tiên cãi nhau, vì 1 cái lí do hết sức vớ vẩn.
Hôm ấy em được nghỉ học, mấy đứa bạn trong lớp học thêm rủ nhau đi chơi. Anh nhắn tin rủ đi đánh lẻ, em không đi. 2 đứa nói qua nói lại, tự nhiên anh im re. Em thắc mắc, không biết anh đang nghĩ gì, chị gái gọi điện.
"Mày về nhanh lên, thằng Thảo nó nhắn tin cho mẹ bảo mày bỏ học đi chơi kìa."
Em nổi xung, gọi điện cho anh.
Lần đầu tiên cãi nhau, vì 1 cái lí do cực cực cực kì trẻ con. Lúc ấy em giận lắm. Anh cũng giận. Anh quát.
"Đéo về thì thôi, *** yêu đương gì nữa."
"Ờ, tao *** thèm."
"Biến ****** đi!"
"Sao mày không biến mà tao phải biến? Mày bố đời với ai thế?"
Em dập máy. Anh gọi lại, em tháo pin luôn. Cho anh thử cảm giác "Thuê bao quý khách vừa gọi không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau" là như thế nào.
Thế là chia tay. Nhưng chẳng được bao lâu, sáng hôm sau anh lại mò đến đón em. Em làm mặt lạnh với anh, anh cười cười.
"Vợ ơi, lên xe đi học."
"Hôm qua đứa nào bảo *** yêu đương gì nữa cơ mà."
"Ơ thằng nào bảo ấy nhể?"
Em ghét cái kiểu làm như không có chuyện gì của anh.
"Thằng nào thằng ấy tự hiểu."
"Thôi mà vợ, anh xin lỗi mà."
Em mặc kệ anh hạ mình xin lỗi, "hiên ngang" đi xe ôm đi học. Anh kè kè đi đằng sau, em bảo ông xe ôm.
"Bác ơi, có thằng nào cứ đi sau mình ấy ạ."
Ông xe ôm ngoái lại, nhìn anh quát.
"Thằng kia, đi thì đi nhanh lên, bám *** tao làm gì?"
Anh trợn tròn mắt nhìn, nhưng không nói gì, vẫn kè kè đi sau. Ông xe ôm bực mình phóng nhanh, anh đuổi theo. Cuối cùng cũng đến cổng trường, em xuống xe định trả tiền, anh đã đưa tiền luôn. Ông xe ôm lườm lườm anh, rồi cũng đi. Em bật cười, mặt anh ngắn tũn.
"Tự nhiên bị ăn ****."
"Cho chết!"
Anh lại toét mồm.
"Vợ ơi, hết giận nhá!"
Em vẫn cười, đi thẳng vào trường.
Thế là chúng mình làm lành. Giận nhau, cãi nhau, đòi chia tay như cơm bữa. Hiện tại, "kỉ lục" chia tay của bọn mình đã "chạm mức" 1 tuần .
***
Có người yêu bằng tuổi, nhiều cái thích.
Ví dụ : Đi học cùng nhau, ăn sáng cùng nhau, làm bài tập hộ nhau, chép phạt hộ nhau, . . .
Cãi nhau nhiều, nhưng làm lành nhanh thôi.
Em với anh, thỉnh thoảng lại mày tao bốp chát. Phải nói là : Anh trẻ con kinh khủng.
Đâu cần phải yêu người hơn tuổi, em thích có người yêu bằng tuổi hơn.
Lớn rồi, còn 1 năm nữa thôi là thi đại học. Anh nói sẽ thi Ngoại Thương, còn em, em vẫn chưa định hướng được. Nhưng mình còn trẻ, còn nhiều thời gian cho nhau mà, lo xa làm gì cho mệt. Phải không?