Duck hunt
Kế hoạch cua trai

Kế hoạch cua trai

Tác giả: Sưu Tầm

Kế hoạch cua trai

.. ngại quá... ngại quá...


Trúc lấy tay che mồm.


- Ọe, một đứa con gái vừa nói với tao rằng quên tên mama mình khi nhìn trai thì đừng nói chữ "ngại" khi hẹn trai đi cafê cưng nhé. Khi nào cần giúp, cứ lên tiếng, tao sẵn sàng giúp đỡ, biết đâu bạn của chàng mày cũng đẹp không kém... hý hý.


...


Paris Delli Coffee, 7 giờ 30 phút tối.


Kế hoạch cua trai


- Ơ, anh chào em, xin lỗi vì anh đến trễ.


- Dạ không, do em đến sớm thôi.


- Em uống gì???


- Cho em một cafê đen... còn anh?


- Cafê sữa đá.


Anh phục vụ xinh xinh bưng hai ly cafê ra và hiển nhiên đặt ly cafê đen chỗ chàng và cafê sữa chỗ tôi...


- Haha, người ta nghĩ con trai thì phải cafê đen và con gái phải cafê sữa nhỉ. – Chàng nói rồi cười cái kiểu "đểu yêu" của mình.


Tôi và chàng nói chuyện "khá" hợp nhau, kiểu như thế này:


- Anh thích xem phim gì?


- Tình cảm, lãng mạng, đôi khi triết lý một chút. Còn em?


- Dạ phim hành động với kinh dị.


- Thế àh, em thích đọc sách không?


- Có chứ anh. Em thích Quỷ Cổ Nữ, Sái Tuấn, mấy người đó viết truyện kinh dị hay ơi là hay... Còn anh???


- Anh thích Marc Levy và Harry Potter...


Thế đấy, chúng tôi cũng "hợp" nhau chứ hả???


Nhiều khi, tôi thấy mình cũng khá dễ thương và xinh đẹp, thế không hiểu sao mà tới giờ vẫn ế, thêm vào đó lâu lâu lại được má yêu phán cho một câu:


- Mày mà không bỏ cái tính cách như con trai ấy đi, thì có chó nó lấy...


Tôi đã tự nhủ rằng, nếu xui rủi tới mức đó, tôi sẽ cưới một con Bulldog cho nở mặt nở mày, chứ nhất quyết không cưới Chihuahua.


Sau một hồi vòng vòng, tôi cũng hỏi cái câu quan trọng nhất.


- Anh có bồ chưa?


- Có rồi? Còn em???


Rồi xong... 0đ, 0đ, 0đ, lần hẹn hò đầu tiên với một thằng con trai do tôi chủ động mời đáng được cho số điểm đó. Haiya, cái tên vô duyên vô dùng, nhét vô thùng cũng lòi cả thúng vô duyên. Sao hắn có thể nói như chửi vào mặt tôi rằng: Anh có bồ rồi... thà hắn lấy ly cafê sữa đá đang cầm trên tay hất thẳng vào mặt tôi thì có lẽ tôi sẽ thấy dễ chịu hơn.


- Em... em chưa có bồ. – Tôi dùng tất cả sự nhẫn nhịn còn lại của mình để nở một nụ cười rồi nhanh chóng kết thúc cuộc hẹn vô duyên này.


Thất bại hoàn toàn.


Nhưng không, tôi không phải là cái dạng con gái dễ dàng chịu thất bại. Ông bà ta đã dạy một câu rất chí lý rằng:


Cái gì của mình, sớm muộn gì nó cũng là của mình.


Cái gì không phải của mình, giành giật riết nó cũng là của mình.


Huống hồ chi, hắn... cái thằng con trai đấy, đã dám chà đạp lên tâm hồn đứa con gái ngây thơ, hồn nhiên, trong trắng, thánh thiện là tôi đây. Tôi phải cua hắn cho bằng được, để rồi khi có được hắn, tôi sẽ đá hắn văng như một trái banh để trả thù.


Này này, nhớ nhé, đừng bao giờ đắc tội với một cô gái đang yêu và thất tình nhé.


Kế hoạch bắt đầu.


11h trưa trước cổng trường Kinh tế.


Hắn leo lên chiếc Elizabeth (con trai gì mà đi xe nữ thế, phải Nouvo LX như tôi mới nam tính chứ...), đằng sau là một cô nàng búp bê nào đấy, áo đầm hồng phấn, áo thun hồng nhạt hơn, chân mang giày búp bê. Áh àh... thì ra bồ hắn đây, hắn thích loại con gái nhìn như con búp bê bị nhúng vào thùng sơn màu hồng thế đấy. Hắn và cô nàng đi mất, không để ý đến quán cóc bên đường có 2 người con gái mặc toàn đồ màu đen, quấn hai cái khẩu trang to đùng đang ngồi hút trà đá, chính là tôi và con Trúc.5h chiều tại shop Tiểu Thư.


- Mày giết tao đi... trời ơi, làm sao tao có thể bỏ cái quần jeans rách thân yêu để mặc vào cái váy lùm xùm này chứ.


- Trả thù, thiếu nữ ngây thơ trả thù...


- Ô kê...


6h30 phút tại shop Búp bê.


- Đau, đau... không nhét nổi, chân tao đau quá, giày gì mà nhỏ xíu thế... Làm như Mãn Thanh bó chân ấy...