Đơn giản vì em yêu anh
Đơn giản vì em yêu anh
- Xuka, sau những chuyện đã xảy ra như thế, khó khăn nhiều như thế, sao em vẫn tha thứ cho anh, vẫn yêu anh và cùng anh vượt qua
Cô vùi đầu vào ngực anh thủ thỉ
- Ngốc à, chỉ đơn giản vì em yêu anh.
Rồi mọi việc cũng đã qua, tất cả lại trở về quỹ đạo, và họ đã vượt qua hết, và yêu nhau đã mấy mùa đông. Anh đã tìm được con đường sự nghiệp cho anh, tuy hai người xa nhau hàng tram km nhưng họ vẫn yêu nhau, vẫn chung thủy và dành tình yêu nồng nàn nhất cho nhau, anh cũng có công việc ổn định, cô cũng cố gắng học thật tốt. Mấy tháng mới gặp nhau một lần, nhưng điều đó không có nghĩa là họ xa nhau, khoảng cách không là gì cả nếu hai người vẫn luôn hướng về nhau, thuộc về nhau...
Nói hết chuyện này sang chuyện khác, chuyện trên trời, dưới đất, những khó khăn và ước mơ, dự định của tương lai, những điều hai đứa cần phải cố gắng, chuyển chủ đề liên tục, nhưng rồi anh cũng phải chia tay cô, chia tay mảnh đất ồn ào của phố thị và về với những công việc đang bỏ dở của mình.
- Anh lên xe về rồi nhé xuka, nhớ em khiếp, yêu em nhiều lắm lắm.
tin nhắn yêu thương anh gửi cho cô làm cô như muốn vỡ òa khóc nức nở, nhưng vì cô hiểu hơn ai hết, cô cũng yêu anh rất nhiều.
Trở về phòng nằm chờ cuộc gọi từ anh, nhưng không thấy, máy anh hết pin, cô chờ trong vô vọng. Cô lại khóc, khóc nhiều lắm, khóc như bị ai đó bắt nạt rồi đánh cho thật đau, nhưng không, cô đau ở trong lòng, cô lo lắng cho anh. Anh đã phải xa cô hàng trăm km, 1h sáng ngày hôm sau anh mới mệt mỏi lết từng bước chân đã mỏi rũ trở về phòng, anh gọi cô trong cơn nấc nghẹn ngào không thành tiếng của cô. Họ trao cho nhau những lời hỏi thăm, lo lắng, quan tâm, những lời nói yêu thương mà ngọt ngào dịu nhẹ.
Nốt lần này thôi anh nhé, em sẽ không khóc vì nhớ anh, không khóc vì lo cho anh nữa đâu, anh đừng làm em khóc một lần nào nữa nhé, trái tim em nhỏ bé quá chừng và mong manh lắm rồi. Nhưng không, cô vẫn khóc, khóc nhiều lắm, khóc khi anh uống rượu nhiều, khóc khi anh đi nhậu về khuya, khóc khi anh mắng cô vì lo lắng, và khóc vì nhiều lý do quá dở hơi và trẻ con của cô. Cô khóc nhiều, lo lắng nhiều,tất cả cũng chỉ vì cô yêu anh, và cảm động vì tình yêu anh dành cho cô. Những lúc như thế cô toàn bị anh cốc đầu.
- Trẻ con quá, khóc nhè suốt à, anh chỉ yêu một mình em cho đến chết thì thôi ngốc yêu à, đừng khóc nữa nhé, anh thương.
Cô bĩu môi nũng nịu và hồn nhiên đáp trả
- Tại người ta lo cho anh chứ bộ.
- Sao lại lo cho anh?
- Đơn giản vì em yêu anh.
Rồi anh ôm cô vào lòng, như trời mây ấm áp, "yên tâm đi nhé, ngốc của anh, anh sẽ là bầu trời che chắn và quan tâm cho mảnh đất bé nhỏ này của anh, yêu em nhiều lắm". Cô cảm thấy thật yên bình và hạnh phúc trong vòng tay che chở của anh. Họ sẽ luôn yêu nhau và xây đắp cho tương lai và hạnh phúc.
Khi được sống với tình yêu thật sự, ta mới cảm thấy cuộc sống này có rất nhiều những điều tuyệt vời, nó làm ta thấy yêu đời, yêu người hơn và cảm thấy đáng sống, đang trân trọng những gì mình đang có. Mọi chuyện rồi sẽ qua hết, phải không?...
Nguyễn Thị Minh