Gửi người yêu con tôi
Gửi người yêu con tôi
Tôi sẽ yêu thương người yêu thương con tôi. Tôi mong anh thương yêu con tôi và thay tôi chăm sóc con bé, từng ngày và mọi ngày.
***
Tôi mong anh quan tâm chăm sóc con tôi vì nó có thể giật mình thức giấc trong đêm, rất khó vỗ về giấc ngủ, vì nó sợ tiếng gió luồn qua khe cửa sổ, vì nó nhạy cảm cả với tiếng muỗi vo ve...
Tôi mong anh thông cảm và để một khoảng không riêng tư cho con tôi, một chút thời gian, một chút khoảnh khắc. Con bé cần cảm nhận thế giới theo cách riêng của nó. Con bé cần hít thở mùi đêm của riêng mình.
Tôi mong anh dịu dàng trong lời nói, hành vi, đối với con bé và đối với thế giới xung quanh con bé. Trong thế giới đó, có cả những đứa con, gia đình, bạn bè, người quen và người chưa quen...Đừng để con bé thất vọng và tủi than, nếu nhìn thấy thế giới người vợ khác xa thế giới người yêu.
Tôi mong anh nhẹ nhàng với con tôi, vì sự mảnh mai tinh tế trong tâm hồn và thể xác con bé. Hãy nói cho con tôi biết điều nó chưa đúng, hãy chỉ bảo thêm cho nó để nó trưởng thành. Mong anh cởi mở chân thành và học cách đọc bằng mắt, nhìn bằng tay, để cảm nhận được sự ưng thuận hoặc phản đối của con bé, đừng để con bé cô đơn và khóc tủi.
Tôi mong anh đừng quá đắn đo với tài chính. Đồng tiền làm ra là tiền của gia đình anh, bao gồm anh và con bé. Đừng để hai tài khoản, đừng để phải xin – cho, đừng để câu chuyện tiền bạc xâm chiếm nội dung trao đổi trong gia đình.
Với thời gian, con tôi sẽ già, sẽ xấu, sẽ có vế chân chim, sẽ khô tay, ít tóc...Tôi mong anh vẫn yêu thương, quý trọng con tôi như ngày anh ngỏ lời đầu tiên.
Ngay cả khi giận dữ, nóng nảy, tôi cũng mong anh chọn lời, mong anh đừng làm tổn thương tâm hồn con bé.
Nếu con tôi không may mắn, anh có thể ra đi. Mong anh trao đổi, nói chuyện thẳng thắn với con bé, đừng giấu giếm dối lừa. Mong anh xem con bé là một người bạn, một người than. Con bé có thể chịu được nỗi đau mất mát, nhưng sẽ khó chấp nhận sự gian xảo, lọc lừa.
Và điều cuối cùng tôi mong anh, dù sai trái đến đâu, dù mất bình tĩnh đến đâu, xinh đừng bao giờ đánh con tôi. Tôi xin anh!
(Trích Quà của bố – Trần Đình Dũng)