Thư gửi chị dâu...
Thư gửi chị dâu...
Gửi chị dâu...
Người ta thường nói: "Con gái sinh ra rồi sẽ làm con người khác, con dâu cưới về mới là con trong gia đình!" Em chẳng bao giờ để ý đến câu nói ấy cho đến ngày anh trai quyết định lấy vợ.
***
Trước khi chị quen biết và lấy anh trai, chúng ta đã quen biết với nhau phải không? Mặc dù chỉ là mối quan hệ xã giao thông thường chchứ không phải là thân thiết cho đến khi anh bảo yêu và quyết định lấy chị, điều đầu tiên em đã nghĩ đến trong lòng rằng" mong là chị sẽ coi mẹ của em như mẹ của mình!"
Chị tuy kém em hai tuổi, nhưng trong quãng thời gian yêu anh trai và ngay cả khi tới sát ngày cưới chị vẫn luôn gọi em là chị. Điều này làm em thấy ái ngại trong cách xưng hô nhiều lắm! Nhưng cũng chính vì điều đó mà em nhận thấy chị là cô gái ý tứ, biết trước biết sau và là người tình cảm. Và rồi chúng ta từ những con người xa lạ dần dần có những sợi dây kết nối để rồi trở thành người một nhà. Có cô gái nào đi lấy chồng mà không thấy ái ngại khi nhà có em chồng đâu chị nhỉ? Nhất là cô em chồng lớn tuổi hơn mình - như em.
Mẹ em là một người đàn bà giản dị và đơn thuần lắm. Tính mẹ hay nói lắm, cái gì không vừa ý mẹ là mẹ nói! Nhiều khi khiến người nghe phát bực lên ấy chị à! Hay nói thế thôi nhuwg quên ngay ấy mà, buồn cười lắm. Mẹ thương con, thương người nhưng lại chẳng bao giờ biết nói điều ngọt ngào. Nhiều khi em thấy mẹ rất là phiền, hay tiết kiệm những thứ nhỏ nhặt không đáng. Nhất là mẹ rất hay ca cẩm khi không thích điều gì đó hay ai đó trong gia đình mua đồ cho mẹ. Em nhớ có mấy lần em mua cho mẹ cái áo, vậy mà mẹ mắng em nhiều lắm. Mẹ bảo " không cần mua cho mẹ gì cả, chỉ cần con biết chăm lo cho cuộc sống và biết tiết kiệm là được rồi!" Chị thấy mẹ có buồn cười không?
Em là con gái đầu của mẹ , ấy vậy mà em lại chẳng hay khi tâm sự với mẹ của mình! Em không hợp tính mẹ vì mẹ rất hay áp đặt cho em phải làm theo ý của mẹ. Nhưng em thương mẹ lắm, vì cả cuộc đời mẹ là chuỗi những tháng ngày cơ cực và lam lũ! Nếp nhăn trên gương mặt đã chai sạn theo từng năm tháng xuất hiện trên gương mặt mẹ ngày càng nhiều. Em nhớ ngày còn bé, có những hôm nằm bên mẹ! Em nghe thấy tiếng thút thít ẩn sâu bên trong lớp chăn mỏng! Trong suy nghĩ non nớt của mình ngày đó, em chỉ biết mẹ đang khóc. Còn sâu trong trái tim kia bị tổn thương biết bao nhiêu, làm sao em có thể hiểu được... Trong kí ức của em về những ngày xưa cũ, chắc chắn không thể nào quên hình ảnh mẹ sáng sáng đạp xe từ 4h sáng dưới cái thời tiết mùa đông lạnh giá của xứ Bắc để đi làm. Hay cái dáng nhỏ bé liêu xiêu với sự mệt mỏi hằn lên đôi mắt mỗi lần mẹ đi làm về... Bằng cách này hay cách khác, mẹ đã trải qua bao nhiêu nghề, từ đi buôn, đến làm thuê và rồi đi giúp việc cho người ta để kiếm tiền nuôi chúng em khôn lớn.
Chúng em đã lớn lên bên tình yêu không lời của mẹ như vậy đấy!
Trạc tuổi mẹ ở quê, người ta đã lên chức bà hết cả. Ấy vậy mà giờ mẹ mới có con dâu. Mẹ vui lắm. Niềm vui ấy của mẹ hiện rõ lên khuôn mặt. Nụ cười rạng rỡ lên nhiều. Nhất là mỗi dịp lễ, mẹ lại lật đật đi chợ, nấu nướng rồi luôn miệng nhắc anh trai đón chị đến rồi huyên thuyên đủ thứ chuyện! Cả những điều mà đến cả em là con gái cũng không biết! Em thấy trong mắt mẹ, chị không phải là con dâu sắp bước vào gia đình em mà là đứa con mẹ sắp có được.
Em biết, con gái khi đi lấy chồng là như bước một sang trang mới, có vui buồn lẫn lộn hay có cả những tiếc nuối những ngày tháng tự do của đời sống độc thân. Và em biết, không nhiều thì ít chuyện mẹ chồng nàng dâu trong tương lai sẽ không thể tránh khỏi - cái chuyện muôn đời mà người đời vẫn hay nhắc tới ấy!
Ở cái tuổi xế chiều, mẹ có chút khó tính của người già, sẽ không tránh khỏi mẹ nói những lời không vui hay có điều mẹ nói làm chị thấy khó chịu và bực tức. Em luôn mong chị có thể thông cảm và hiểu cho mẹ những điều đó...
Chúng em đều trưởng thành và rồi dần rời xa vòng tay mẹ, em biết có những ngày mỏi mệt và áp lực cuộc sống, mẹ luôn muốn tâm sự với con gái để mẹ con hiểu nhau hơn. Nhưng con gái rồi sẽ phải đi lấy chồng, cũng sẽ là con dâu trong nhà người khác. Chỉ có con dâu mới là người sẽ là con của mẹ trong những tháng ngày sau này, luôn bên mẹ những khi con gái không ở bên...
Em luôn mong và hi vọng chị sẽ nhanh chóng hòa nhập với gia đình mới của mình. Trong tương lai cũng không thể tránh được những khó khăn hay sóng gió cuộc sống, chúng ta hãy cùng nhau yêu thương, nhường nhịn, đùm bọc để có thể đi qua những ngày tháng đó. Chị nhé...
Phan Bích Nguyệt