Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Gởi em, cô gái đang mất phương hướng...

Gởi em, cô gái đang mất phương hướng...

Tác giả: Sưu Tầm

Gởi em, cô gái đang mất phương hướng...

Đôi khi, em tự hỏi mình, em đang đứng ở vị trí nào trong cuộc đời này.

Người ta nói với em rằng, mỗi người đều được sinh ra vì một lý do nào đó, điều quan trọng nhất là em phải tìm ra được cái lý do chết tiệt chết toi ấy. Em vẫn cứ ngày ngày quay cuồng trong những khối công việc có tên và chẳng có tên, em miệt mài với vòng xoáy cuộc đời, lâu lâu, em bất chợt cảm thấy nhức đầu, em dừng lại, và em thấy hoang mang.

Gởi em, cô gái đang mất phương hướng...

Rồi, em tự huyễn hoặc bản thân mình bằng một kế hoạch viển vông và lung linh nhất mà cái đầu bé nhỏ của em có thể nghĩ ra được, và tự nhẩm rằng, à, bắt đầu từ ngày mai, mình sẽ làm thế này, sẽ làm thế kia, và bùm, hoang mang được trấn an đáng kể, xẹp lại như khi chưa bắt đầu, và tinh thần em thì ngùn ngụt khí thế. Rồi ngày mai ấy cũng đến, nhanh hơn em tưởng tượng, ngủ qua có một đêm, chẳng biết gì, nó đã đến, em thấy mình sao mà chưa có sự chuẩn bị nào cho cái kế hoạch lunh linh của ngày hôm qua, với khí thế vẫn còn ngùn ngụt, em tự nói ồ thì cái gì cũng phải từ từ, em từ từ đến nỗi cái vòng xoáy chết tiệt nó lại cuốn em đi, và em lại quay cuồng, quên mất kế hoạch, quên mất sự lung linh, quên luôn em đã từng nhiệt huyết thế nào. Và cái vòng đời nhàm chán lại tiếp tục. Lạnh lùng đến đáng sợ.

Khi em nhận ra được cái đống tạp nham luẩn quẩn này, thì em tự trách mình ghê lắm, em trách bản thân yếu đuối, em trách bản thân lười biếng, em trách bản thân chẳng có cố gắng... Em làm đủ mọi thứ để rủa xả mình, rồi cuối cùng, vẫn là xoay theo cái đống quay cuồng ngày nào.

Cuối cùng là em muốn gì đây, cuối cùng là em cần gì đây, cuối cùng là ước mơ và kế hoạch của em là gì? Nhưng, bản chất của vấn đề vẫn là do em, em muốn làm gì với cuộc đời mình, em ăn to nói lớn, ước mơ viển vông, nhưng rồi thì cũng chẳng cái gì ra cái gì. Tạm dẹp lại tất cả những thứ gọi là trách nhiệm, là khó khăn, em phải biết em mạnh ở điểm nào, yếu ở điểm nào, em muốn trở thành con người thế nào. Em hãy ngừng nhìn ngang nhìn dọc, em hãy ngừng nhìn bạn nhìn bè, em cũng hãy ngừng ngay việc so sánh với những con người thành công xa lạ, đôi khi, chỉ cần em chiến thắng cơn lười biếng của mình, đó cũng là thành công của chính em rồi.

Gởi em, cô gái đang mất phương hướng...

Mọi người được sinh ra đều có lý do em ạ, em cũng vậy, chỉ là có người tìm ra được lý do đó, có người không, nếu em không tìm được, thì ít nhất em cũng hãy ráng sống xứng đáng với cuộc đời này, trước tiên là để mọi người xung quanh yêu thương em, và để họ biết rằng, em đang sống, chứ không phải chỉ tồn tại trong cuộc đời.

Một tuần mới lại đến, em hãy vạch ra cho chính bản thân mình kế hoạch cuộc đời, chẳng có gì là không thể, em phải tin như vậy. Ước mơ của em ngày hôm nay có thể quá xa vời, ngày mai có thể quá viển vông, chỉ có điều nếu em thực sự bắt tay vào thực hiện, thì chẳng mấy chốc, em cũng đến đích. Có thể lúc ấy em đã già rồi, nhưng có hề chi, miễn đạt được ước mơ và kế hoạch của cuộc đời, thì tuổi tác chẳng còn quan trọng nữa, vì lúc ấy, em đã sống trọn những gì mà cuộc đời cho em, theo một cách hoàn hảo nhất.