Có anh, đời em bớt cô đơn đi nhiều lắm!

Có anh, đời em bớt cô đơn đi nhiều lắm!

Tác giả: Sưu Tầm

Có anh, đời em bớt cô đơn đi nhiều lắm!

Những ngày chờ tình yêu đến, em chống cằm như đứa trẻ, mong đợi và háo hức với thứ tình yêu em vẫn luôn cho là kỳ diệu. Bởi lẽ, chưa từng va vấp, chưa từng trải qua, nên những điều mới mẻ luôn là những thứ sắc màu lấp lánh nhất với tuổi trẻ…

Những ngày em dần quen với nhịp sống nơi ồn ã khói bụi và còi xe, cũng muốn tìm một khoảng lặng co chân chạy mất. Em bấu víu vào chút niềm tin xót lại. Rằng cô đơn của em, hình thành bởi không có dáng người thương. Em khờ khạo. Em tin rằng, cô đơn sẽ trở thành bạn của em mãi thế, cho đến tận lúc em tìm thấy một bàn tay ai đến nắm thì mới đi...

Nhưng em quen biết một vài người, trải qua một vài mối quan hệ chóng vánh không tên. Em không còn hồn nhiên chống cằm lên mộng tưởng, vào tình yêu xa xôi và diệu vợi, anh ơi!

Có anh, đời em bớt cô đơn đi nhiều lắm!

Lúc bấy giờ em chỉ thấy. Cuộc sống là màu đen khi em buồn. Cuộc sống là màu tro khi em khóc. Cuộc sống úa tàn trên mi em vụng dại. Cô đơn bởi không có người thương chỉ là một nỗi cô đơn nho nhỏ. Cô đơn bởi không ai cần mình bên cạnh, cũng không có nhã ý mời gọi mình vào vòng tròn sống của họ, mới là một nỗi cô đơn to thật to.

Để rồi anh dừng lại, và quay đầu, nhìn về phía em. Để rồi em không cố chấp trượt đi nhanh, không quáng quàng bỏ chạy. Để rồi em yếu đuối ngã vào vòng tay anh nức nở. Em biết em cần anh, bởi anh thương em, nhiều thật nhiều.

Thế là, nỗi cô đơn trong em tự ti nhỏ xíu, xẹp dần, rồi xẹp dần. Nỗi cô đơn không mất hẳn, bởi vốn dĩ đã gần bên em thân thuộc. Nhưng vì có anh, đời vui vẻ, em an nhiên, cô đơn cũng không réo gọi tên em nhiều như trước.

Sẽ thật lạ nếu người ta không tin vào duyên số. Em từng từ bỏ, từng quay đi, và cũng từng ngập ngừng mong ngóng được quay trở lại. Không phải vì duyên số, chắc có lẽ em không định nghĩa được điều gì đã xảy ra trong tình yêu của mình. Việc chờ đợi lấy ngắn nuôi dài, lấy dại khờ nuôi thương nhớ, lấy quắt quay kỷ niệm chắt chiu từng giọt yêu mong manh...

Để rồi em và anh quay trở lại, để rồi nhờ có anh mà cuộc đời em bớt cô đơn đi nhiều lắm, biết không anh?

Em sẽ không đi một mình nữa. Từ nay, chúng ta đi cùng nhau...