Chàng trai năm ấy, tôi yêu...
Chàng trai năm ấy, tôi yêu...
Từng kỷ niệm những ngày tháng học sinh dội về trong ký ức tôi. Nụ cười vô tư, ánh mắt và giọng hát ấm áp của Lâm. Những ngày tháng trong vắt, không bị toan tính và áp lực cuộc sống xoay vần. Những ngày thật vui và hạnh phúc. Đáng ra, tình cảm ấy tôi nói ra sớm hơn, có lẽ, sẽ thấy nhẹ lòng hơn lúc này biết bao.
Tôi bấm số, gọi cho Lâm. Giọng cậu hơi bất ngờ, nhưng cũng đồng ý với đề nghị của tôi, sẽ gặp Lâm sau buổi họp fan.
Hà Nội một ngày rất khác
Có hai bóng người chầm chậm che chung chiếc ô khi đi trên con đường thơm mùi hoa sữa. Mùa thu về trong lòng, dịu ngọt như lời Hằng mới nói ra:
- Tớ nhớ cậu, nhiều thật nhiều!
Hai bàn tay đan vào nhau siết chặt, 7 năm như hai đường thẳng song song. Cuối cùng cũng chạm tay nhau rồi. Những nỗi nhớ đong đầy vắt dài theo năm tháng, và ngừng lại nơi đây, tối Hà Nội vào thu trong mát. Như tình cảm chúng ta đã dành cho nhau suốt những tháng năm qua vậy.