Polly po-cket
Yêu một cô nàng Sư Tử

Yêu một cô nàng Sư Tử

Tác giả: Sưu Tầm

Yêu một cô nàng Sư Tử

Mọi người thường nói rằng con gái cung Sư Tử thường rất đặc biệt, về tính cách hay về tất cả mọi điều


Em cũng như vậy! Em là một cô gái thuộc cung Sư Tử.


Một cô gái đặc biệt về tất cả, một cô gái đặc biệt trong tất cả những cô gái mà tôi đã từng quen, từng yêu...


Em là tôi say đắm những ly cà phê đen không đường


Em làm tôi say đắm cả mùa đông băng giá hay những buổi chiều cùng em vi vu trên những con phố dài, dạo chơi cùng những cơn gió


Em làm tôi trở nên ngoan ngoãn như một đứa trẻ mỗi khi bên cạnh em


Và quan trọng là...


Tôi yêu em...


Yêu em


...rất nhiều...!


***


Tặng cho những ai thuộc cung Sư Tử


Trước khi đến với em tôi là một con người rất khác, khác rất nhiều so với bây giờ. Tôi đã trải qua bao nhiêu cuộc tình chóng vánh, thoáng đến rồi thoáng đi như những cơn gió lang thang dạo chơi trên con phố dài. Những thứ đó tôi không biết nó có gọi là tình yêu không nữa, bởi tôi sợ một mình, sợ nỗi cô đơn. Tôi cảm thấy lạnh lẽo và trống vắng khi không có ai ở bên cạnh. Cái cảm giác đáng sợ đó cứ đeo bám tôi mỗi khi màn đêm buông xuống, khi vạn vật ngập ngụa trong màn đêm đen tối và lạnh lẽo. Tôi luôn them khát cái cảm giác được yêu, được tôn thờ. Tôi cảm thấy vui vẻ mỗi khi những cô gái xinh đẹp vây quanh tôi, theo đuổi tôi, tán tỉnh tôi. Nhưng tất cả bọn họ, tất cả những cô gái đó đến với tôi không chỉ vì một mục đích, có người vì tình yêu, nhưng có người lại vì cái khác, vì tiền chẳng hạn...


Và thế là những cuộc tình của tôi cứ như vậy trôi qua một cánh chóng vánh và chẳng bao giờ để lại trong tôi một chút vấn vương, ngọt ngào nào cả!


Thằng bạn thân của tôi không lạ lẫm gì về việc cứ hai, ba ngày tôi lại cặp kè cùng một cô gái, rồi ngày sau lại cô gái khác. Nó lắc đầu. Tôi cười khẩy. Gái gú chỉ là phù du thôi mà...


Yêu một cô nàng Sư Tử


Tôi chưa từng có cảm giác được yêu thương, được che chở, được cười một cách sảng khoái...Cho đến khi tôi gặp em...một cô nàng Leo, một người đặc biệt...Một cô nàng luôn cho tôi những cảm giác đó, cảm giác được yêu thương, được che chở hay được cười một cách sảng khoái...!


Tôi đã gặp em vào một buổi chiều muộn trong nhưng ngày mùa đông băng giá...


Cái lạnh giá của mùa đông Hà Nội cứ len lỏi qua từng kẽ chân lông làm cho người ta có cảm giác rùng mình và lạnh lẽo, vậy nên tôi chưa bao giờ thích mùa đông cả. Cái lạnh lẽo đó luôn xui khiến người ta tìm tớ những nơi ấm áp hơn, để xua tan đi những cảm giác đáng sợ luôn thường trực trong mỗi con người.


Những ngày như thế, tôi thường tới quán bar!


Tôi đến đó và uống một mình. Tôi nhâm nhi hết ly này tới ly khác. Cái vị cay nồng của rượu trôi mien man theo đường cuống họng, trôi đến đâu thì nóng ran tới chỗ đó. Nó luôn làm tôi cảm thấy sảng khoái, để rồi quên đi công việc, quên đi tất cả sự đời.


Khi đã ngà ngà say, trong đầu tôi luôn nghĩ ra những ý nghĩ quái đản nào đó. Tôi thường đi loanh quanh, ngắm nhìn những cô gái với thân hình nóng bỏng và quyến rũ đang lả lướt hay uốn éo theo nhịp điệu của tiếng nhạc xập xình hòa quyện với ánh đèn neon đầy đủ sắc màu.


Nhưng trong lúc lảo đảo tiến về phía họ, tôi bỗng nhìn thấy một- cô- gái, một cô gái khác, một cô giá không hề giống bọn họ. Một cô gái dễ thương đang ngồi đó trầm ngâm, đôi mắt cô lơ đãng nhìn về phía dòng người láo nháo...Không hiểu cái gì thúc đẩy tôi đi về phía đó...


- Sao lại ngoan ngoãn ngồi đây vậy cô bé, ra đây với anh?


Tôi buông lời tán tỉnh vu vơ, như cách mà tôi vẫn thường nói với những cô gái ở đây. Tôi loáng thoáng nghĩ rằng sẽ có hai trường hợp xảy ra, thứ nhất là cô gái đó sẽ như những cô gái ngoài kia, sẽ không thể nào cưỡng lại được sự quyến rũ bẩm sinh của tôi, trường hợp thứ hai là cô gái bé nhỏ này sẽ bỏ chạy té khói trước sự trơ chẽn của tôi, của một gã đàn ông mà trong mắt những cô gái như cô không mấy gì tốt đẹp... Tôi lại cười khẩy


- Tôi sẽ không bao giờ đi cùng một gã say xỉn cả?


Nụ cười trên đôi môi tôi chợt tắt lịm, nhưng tôi cũng đâu phải hạng vừa:


- Nếu anh không say xỉn thì em sẽ nghĩ lại?


- Có thể! Cô gái mỉm cười.


- Nhưng mọi người đến đây cũng chỉ để uống rượu thôi mà?


- Đơn giản vì tôi ghét nó thế thôi!


- Tại sao?


- Tại sao tôi phải nói cho anh biết, hờ...Cô bé lại cười


- Được thôi, lúc nãy em nói nếu như trong miệng tôi không có mùi rượu thì em sẽ suy nghĩ đúng không?


- Uhm...Cô bé gật đầu


Tôi im lặng, tụt xuống ghế rồi đi thẳng


- Anh đi đâu vậy? - Cô bé hỏi


Tôi quay lại và trỏ tay vào miệng mình. Cô bé mỉm cười một cách dịu dàng. Lúc đó, tôi cũng không hiểu mình sao lại hành động như vậy nữa. Tôi đi vào nhà vệ sinh xúc miệng đi xúc miệng lại cho đến khi miệng tôi đỡ hẳn mùi rượu, tôi mới đi ra. Nhưng khi tới bên quầy, tôi không còn nhìn thấy cô bé đó nữa, tôi đưa mắt nhìn quanh một lượt, nhưng vẫn không thấy. Bỗng anh bồi bàn, đập nhẹ vào vai tôi, nói:


- Cô bé lúc nãy nhờ tôi đưa anh cái này. Đó là một mảnh giấy nhỏ, có chữ


- Cô ấy đâu rồi? Tôi hỏi lại


- Cô ấy đi rồi...Anh bồi bàn nói


Tôi lặng im, cầm mảnh giấy đó đưa ra trước ánh sáng và đọc: Tôi bận rồi, hẹn anh ngày mai nếu như anh còn ở đây"


Tôi khẽ mỉm cười. Đúng là đồ trẻ con.


Buổi tối hôm đó, tôi không nán lại ở bar nữa. Tôi lái xe đi thẳng về nhà.


***


Buổi tối hôm sau, tôi lại đến bar với mong muốn gặp lại em, nhưng em không tới. Tôi ngồi đó đợi em, rồi tôi lại uống, uống rất nhiều.


Tôi nghĩ rằng mình không thể nào gặp lại em nữa, cho tới tối ngày thứ 6


Em lại xuất hiện...trong bộ quần đen và áo sơ- mi trắng, nó càng làm em trở nên xinh xắn hơn, trông em chẳng khác nào một thiên thần đang khoác cho mình một đôi cánh trắng muốt


- Em đã thất hứa đấy, cô bé ạ? Tôi cười và xoay xoay chiếc ly trong tay


- Tôi xin lỗi anh, hai hôm trước tôi bận chút xíu- Em nói rồi lặng lẽ ngồi xuống cạnh tôi


- Anh lại uống rượu sao?


- Nếu như em không tới thì tôi sẽ uống hết ly này rồi đến những ly khác nữa


- Rượu có gì thú vị mà anh lại thích nó đến như vậy nhỉ? Em vừa nói vừa nhìn vào những chai rượu trên kệ, đôi mắt em mơ màng


- Nó không ngon lắm nhưng nó lại giúp cho người ta say, rồi quên đi nhiều thứ đáng quên chẳng hạn...


Rồi em lặng im...!


- Sao em lại tới đây- Tôi hỏi tiếp- Nó không hợp với em


- Tại sao lại không chứ, mọi người tới được nhẽ nào tôi không tới được, tôi có phải con nít nữa đâu, hơ


- Người ta thường nói con gái hư thì mới hay tới đây?


- Thì tôi có ngoan ngoãn gì đâu mà- Em cười lớn


- Nhưng tôi lại thấy em khác những cô gái khác, ít nhất là ở đây?


- Khác như thế nào?


- Rồi từ từ tôi sẽ nói cho em biết


- Nhưng tôi lại thấy chán nơi này rồi? - Em lại cười


- Thì nơi khác cũng được mà!


Em chỉ cười và tôi cũng vậy..