Polaroid
Như bản tình ca

Như bản tình ca

Tác giả: Sưu Tầm

Như bản tình ca

Cô ấy là người con gái con yêu đầu tiên cũng là cuối cùng. Nếu không có cô ấy con đã chết từ lâu rồi, làm gì còn đứa con này để  mẹ vì con mà làm tổn thương cô ấy. Cô ấy là một cô gái nhân hậu, chưa bao giờ lấy của con một đồng xu nào. Còn con đã phải ăn nhờ ở đậu nhà cô ấy hơn ba tháng trời.


Mẹ anh ngạc nhiên vì những câu nói của anh. Mẹ anh không biết anh từng gặp tai nạn


Ngày hôm đó, một ngày mưa tháng chín anh đi miền Trung công tác. Tôi đang đi trên đường nghe thấy có tiếng kêu cứu trong một chiếc xe ô tô. Trời mưa rất to, đường cái vắng hoe không một bóng người. Vì tôi vội vàng về nhà nên chỉ mặc một chiếc áo mưa mỏng và đi trên đường chỉ có một mình.


- Cứu...cứu tô..i...i


Tiếng kêu cứu đứt quãng trong chiếc xe ô tô rồ lịm dần. Tôi nghe tiếng kêu thất thanh liền đứng lại và nhìn vào trong thấy một người bị chảy máu từ trên đầu xuống ngực áo quá nhiều. Tôi vội vàng hô hoán mọi người đến cứu người.Tôi gọi xe cấp cứu đưa anh đến bệnh viện sau khi đã gửi xe cho một người quen ở gần đó. Vào bệnh viện mười ngày sau anh mới tỉnh, bác sĩ nói anh mất máu quá nhiều vì cú va đập ở đầu. Đầu anh bị chấn thương và ảnh hưởng đến não nên anh tạm thời không kí ức. Trong người anh không một giấy tờ tùy thân. Cú tai nạn của anh công an cũng đã điều tra ra anh bị cướp lấy một cây sắt lớn đánh vào đầu cũng may cho anh phước lớn, mạng lớn. Suốt thời gian nằm viện tôi phải chăm sóc anh. Cả nhà tôi phải chạy tiền từ phía ngoại, phái nội mỗi người một ít. Ba tôi bán mấy con bò mới đủ tiền trả viện phí. Sau đó, tôi đưa anh về nhà tôi theo như lời ba tôi " cứu một mạng người còn hơn xây bảy tháp phù đồ ".


Thời gian đó tôi mới ra trường vẫn chưa xin việc làm. Tôi về quê thăm gia đình thì gặp chuyện của anh. Vì vậy mà tôi mất hơn ba tháng ở nhà. Hằng ngày, tôi vừa phải chăm sóc anh vừa đi làm công việc ở một xưởng gỗ. Rồi trí nhớ anh bắt đầu hồi phục dần. Cả nhà tôi ai nấy đều vui mừng vì cuối cùng sự chăm sóc của họ cũng được đền đáp xứng đáng bằng việc là anh đã lấy lại trí nhớ. Trong hơn ba tháng chăm sóc anh tôi có chút tình cảm dành cho anh và anh cũng vậy, mẹ tôi nói "nếu thằng Minh( tên cả nhà đặt cho anh ) nó không hồi phục trí nhớ thì nó sẽ ở đây, làm rể nhà này luôn!". Nghe mẹ nói vậy tôi cũng thấy vui, cả nhà ai cũng đồng ý việc này.


Sau khi hồi phục anh muốn trở về thành phố. Anh xin phép ba mẹ đưa tôi trở lại thành phố làm việc. Tôi cũng muốn trở lại thành phố để xin việc.


Khi đến thành phố anh đưa tôi về ra mắt gia đình anh và anh giấu nhẹm chuyện anh bị tai nạn với gia đình. Anh chỉ nói là đi du lịch khắp nơi với bạn. Ba mẹ anh thấy anh về đều mừng khôn xiết nhưng họ nhìn tôi không mấy thiện cảm.


Anh muốn giúp tôi tìm việc, muốn để tôi ở trong căn nhà riêng của anh nhưng tôi đều không đồng ý. Tôi tự mình tìm việc và thuê phòng trọ. Cuộc sống dần ổn định khi tôi tìm được việc làm lương cũng ổn định. Tôi có một chút ít năng lực nên trong vấn đề công việc luôn làm tốt được sếp luôn tin tưởng.


Anh có về nhà tôi để cảm ơn ba mẹ đã chăm sóc anh suốt thời gian anh bệnh. Anh đã mua mấy con bò và gửi lại tiền cho phía ngoại, phía nội tôi. Ba mẹ tôi không đồng ý nhưng anh một mực không nghe theo. Chuyện anh làm tôi không biết vì anh về quê môt mình, sau đó mẹ gọi điện nói thì tôi mới rõ.


Và cứ như vậy tôi và anh đã quen nhau được ba năm. Và trong ba năm đó mẹ anh luôn tìm cách không cho tôi và anh quen nhau. Chúng tôi vẫn vậy, vẫn gặp nhau, yêu thương càng ngày một nhiều hơn đồng nghĩa với việc mẹ anh cũng càng phản đối quyết liệt hơn. Mẹ anh cho rằng tôi biết gia đình anh giàu nên cố tình bám theo anh. Đã nhiều lần tôi muốn chia tay vì quá mệt mỏi nhưng anh đều khuyên nhủ tôi, quyết định của anh mới là quan trọng, ba mẹ không hiểu anh sẽ thuyết phục từ từ. Tôi cũng vì thương anh mà cố gắng ngậm đắng nuốt cay cho qua chuyện.


Mẹ anh đến tìm tôi trong một chiều mưa giăng nhè nhẹ. Bà không gắt gỏng với tôi như mọi lần. Lần này bà có vẻ vui hơn một chút


- Linh Lan à, cô nghe Hoằng Nguyên nói hết tất cả mọi việc về chuyện nó gặp tai nạn rồi. Cô, cả gia đình cô vô cùng biết ơn con và gia đình. Cô sẽ bù đắp cho gia đình con thật xứng đáng. Nhưng, chuyện của con và Hoằng Nguyên không thể nào tiến xa hơn được. Hoằng Nguyên nó sẽ cưới Ninh Hà, nếu con muốn Hoằng Nguyên hạnh phúc thì cô nghĩ con nên suy nghĩ lại. Ninh Hà sẽ giúp cho Hoằng Nguyên rất nhiều trong kinh doanh.


Tôi lặng im không biết nói gì với mẹ anh. Lần này mẹ anh nói những lời mà tôi cảm nhận bà nói bằng cả tấm lòng của người mẹ. Có lẽ không phải vì quá ghét tôi mới không đồng ý tôi và anh quen nhau, mà vì bà quá thương con trai mình, không muốn anh có bất trắc gì trong cuộc sống.


Mẹ anh ra về, lòng tôi nặng trĩu. Chưa bao giờ tôi phải suy nghĩ nhiều như vậy. Tôi ngồi lặng im suy nghĩ suốt buổi.


Tiếng gió vi vu trên cành cây, ngọn cỏ làm lòng tôi giãn ra đôi phần. Quả đúng như mọi người nói, khí hậu Tây Nguyên làm lòng người thấy thoải mái, yên bình. Tôi đã lên đây đúng một tuần. Tôi chuyển công tác, đi tìm cho mình một chốn bình yên. Tôi rời thành phố không phải để trốn chạy anh, trốn chạy tình cảm của mình mà tôi ra đi vì buông cũng là một cách yêu sâu đậm tôi dành cho anh. Khuôn mặt, tình cảm của mẹ anh dành cho anh làm tôi thấy bà quá yêu thương anh. Bà luôn làm mọi điều chỉ vì anh. Bà lo sợ tương lai anh không tốt cũng chỉ vì anh. Tình cảm của tôi dành cho anh cũng sâu đậm nhưng có lẽ đúng như mẹ anh nói tôi không thể cho anh những thứ mà Ninh Hà cho anh. Thử hỏi thế gian được mấy người yêu nhau rồi bên nhau trọn đời. Tôi ra đi cũng là một cách yêu anh sâu đậm vậy. Hy vọng ở nơi đó rồi thời gian sẽ xóa nhòa tất cả hình bóng của tôi trong anh.


***


Chào anh, người đàn ông của em!


Anh à, em phải đi rồi. Em đi rồi anh phải sống thật tốt, thật tốt bên cạnh những người thân yêu đó. Đừng tìm em vì anh sẽ chẳng tìm ra em đâu. Một khi quyết định rời xa là em không muốn anh còn nghĩ đến em nữa. Thời gian qua, tình yêu của chúng ta em xin trọn đời cất giữ. Anh là đàn ông, phải lấy sự nghiệp làm trọng. Ninh Hà là bạn anh, là một cô gái tốt. Cô ấy sẽ chăm sóc cho anh thật tốt vì thế anh phải biết trân trọng và yêu thương cô ấy. Mẹ anh thật ra vì quá yêu thương anh mới làm tổn thương em, em xin anh hãy yêu thương bà thật nhiều. Thỉnh thoảng dành thời gian ăn cơm cùng bà, gia đình anh ai cũng vì công việc chính vì vậy mà mẹ anh cô đơn rất nhiều. Anh giữ sức khỏe và luôn bình an nhé!. Ở nơi xa em sẽ cầu chúc cho anh luôn được hạnh phúc. Tạm biệt anh.


Anh cầm lá thư trên tay run run, anh bật khóc như một đứa trẻ mất mẹ. Anh chạy đi tìm khắp mọi nơi trong thành phố cũng không thấy tôi. Anh gọi điện về quê mẹ tôi nói tôi không về. Anh gần như tuyệt vọng.