Tao thích có tờ rym
Tao thích có tờ rym
"Vì ngày trước bố mẹ tao đã hi vọng tao là con trai, nên chưa cần cái mặt tao thò ra thì tao đã có cái tên đó rồi. Cái tên đó nghĩa là chim trời đấy mày ạ. Là con chim tự do bay lượn trên bầu trời, thoả sức vẫy vùng, thoả sức thả mình đi khắp nơi, theo mày, như thế có sướng không?"
"Tên tao cũng có bầu trời này. Tên mày hay và ý nghĩa còn gì, điều quan trọng là mày sống thế nào, còn cái tên không nói lên tất cả".
"Đã có lúc tao muốn mình hoá thành chim thật mày ạ, để thoát khỏi những cái định kiến về giới tính, thoát khỏi những thứ tao không thoải mái".
"Nghĩ ít thôi, có gì cứ nói ra với tao, giữ lâu trong người bụng lại tức anh ách, xong rồi sinh bệnh trầm cảm, chả còn ai đi chơi với tao nữa thì chết".
Con bé ngước mắt lên nhìn bầu trời, những lời thằng bé vừa nói hình như đã vào tai này và trôi ra ở tai kia. Nó đã từng mơ về một thế giới khác, một thế giới nó được là mình – đúng nghĩa.
Con bé và thằng bé tiếp tục xoay theo vòng quay của cuộc sống, hai đứa vẫn học cùng trường như những năm trước.
Nói như các cụ, thì thằng bé và con bé sẽ là đôi bạn thanh mai trúc mã. Thằng bé chả cần biết thanh mai với trúc mã là gì cả, nó chỉ biết nó coi con bé là bạn thân, mà bạn thân thì chơi thoải mái, cái gì kể cũng được. Thế thôi.
"Tao có bạn gái rồi đấy, xinh lắm" - thằng bé hào hứng
"Xong mày có chạy theo con bé đấy rồi không đi với tao nữa không?"
"Không, sao thế được".
"Tao chả tin, con gái là chúa hay ghen. Rồi mày xem".
Và rồi thằng bé quả thật phải hứng chịu những cơn ghen từ nhỏ tới lớn của cô bạn gái, có những lúc thằng bé phát cuồng lên còn con bé lại chỉ cười khẩy rồi lặng lẽ trở về nhà trên con đường quen thuộc. Trong tình yêu của mình, những lúc thằng bé thấy ngọt ngào nhưng cũng có lúc thấy tức tối.
"Tao chia tay rồi".
" Nhanh thế".
"Tao ghét bị kiểm soát, ghét những nghi ngờ, ghét cả chuyện người khác nói về mày không đúng sự thật. Cô ấy đòi tao chọn giữa cô ấy và mày. Tao nói thẳng luôn: Người yêu bỏ thì được, bạn thì không. Thế là cô ấy nói chia tay với tao."
Con bé lại cười, nhưng không phải cười khẩy như mọi lần, có vẻ như con bé thoả mãn với câu nói của thằng bạn: Người yêu bỏ thì được, bạn thì không.
Năm này qua năm khác, con bé với thằng bé không còn ở bên nhau nhiều như trước nữa vì những bộn bề công việc, những toan tính trong cuộc sống.
"Sao mày chưa có người yêu đi?"
"Tao vẫn chưa thấy ai hợp với tao như mày". Nói rồi thằng bé cười lớn. Con bé cũng cười theo:
"Nếu vậy tao cho mày đặt hợp đồng tình yêu với tao, tránh trường hợp mày bị coi là trai ế. Thoả thuận thế nào tao sẽ làm cho rõ ràng."
"Đồng ý đồng ý, mà rút cục mày ế khác gì tao đâu hả chim nhỏ?"
Hai đứa bật cười, khanh khách như trẻ nhỏ.
Có bạn thật là vui!
"Mày đi uống rượu với tao"
"Tao phải đi liên hoan với công ty tối nay rồi, mày đang ở đâu thế? Uống iếc gì, say ra đấy không có tao thì mày về kiểu gì?"
Cúp máy...
Từng giọt rượu ngấm dần vào trong dạ dày. Bụng đau thắt, tim đau thắt, nỗi đau chỉ mình cô gái đang uống rượu biết mà thôi.
Các chàng trai thấy lạ khi cô ngồi uống rượu một mình, lạ, nhưng không ai dám trêu ghẹo cô vì ánh mắt sắc lạnh từ cô có thể làm đứt mạch máu của bất kì chàng trai nào muốn đùa bỡn.
Cô cứ thế uống, tưởng chừng như không biết say, cô không cảm thấy gì cả, nỗi đau trong lòng đã lấn át hết cả những vị còn lại. Sao rượu nhạt thế... Nhạt thếch, thỉnh thoảng mới có chút gì đó sực lên, nồng ấm, nồng ấm như cậu bạn của cô.
Một chai, hai chai, rồi ba chai, điện thoại cô đã tắt máy lâu rồi, chẳng ai có thể làm phiền tới cuộc rượu của cô cả. Cuộc rượu của mình cô với những điều còn chưa thực hiện, với những mong mỏi được đi khắp nơi du lịch, được cười sảng khoái... cô nâng ly, chúc cho những ý định của mình sẽ được thực hiện, chúc cho những cơn đau sẽ bớt đi.. chúc cho.. cô có thể về nhà an toàn.
Hơi rượu phả đầy gương mặt, cô không còn tỉnh táo, cô không còn mình mẫn nữa. Cô đang ở bầu trời trong đêm, cô sẽ tung cánh, đi tìm bầu trời của riêng mình, cô tung cánh...giữa những chiếc xe đang lao đi vun vút.
...
"Thiên Điểu mất rồi cháu ạ"
Thằng bé bàng hoàng, dòng lệ đang chực trào trên đôi mắt, là lỗi của thằng bé, là lỗi của thằng bé khi tối qua không đi cùng con bé, là lỗi của thằng bé không đi khắp nơi tìm bạn khi điện thoại không thể liên lạc được. Câm lặng, một nỗi đau quá lớn đang đè nặng tâm can.
"Thiên Điểu có gửi cháu bức thư, bác thấy trên bàn nó, có lẽ nó đang viết dở"...
"Ngày hôm qua tao mơ thấy tao với mày đi du lịch khắp thế giới, rồi tao với mày sẽ so sánh nắng ở Châu Âu có khác gì nắng ở nhà mình không, tao với mày cũng sẽ xem tuyết thật sự đẹp đến đâu nữa.
Tao có rất nhiều dự định muốn thực hiện với mày, mà mãi chẳng làm được. Nói thật là tao cũng sợ mày đi lấy vợ mất, lấy vợ như đeo gông vào cổ đấy, nên từ hôm nay tao sẽ lên kế hoạch để hoàn thành dự định của tao với mày. Dù sao tao cũng không còn sống được bao lâu nữa, có một chuyện tao chưa bao giờ mói với mày.
Tao bị ung thư cổ tử cung từ đại học năm nhất, tao chẳng hề hay biết, cho đến bây giờ, khi những cơn đau ập đến không tài nào chống đỡ được. Tao ghét làm con gái, giờ thì tao bị cái bệnh này đây. Có thể làm con gái sẽ có nhiều điều sướng lắm (như mày nói) nhưng tao thấy phận gái mà như tao thì khổ quá mày ạ.
Tao di chúc cho mày nhé: tao vẫn giữ đống bi mày cho tao từ ngày trước ở dưới gầm giường, mày mang về rồi mai sau dạy con mày bắn bi nhé. Tao cũng còn giữ một tập ảnh, toàn Triển Chiêu thôi. Về sau mày cũng cho con mày đi học võ để được như Triển hộ vệ ý. Tao cũng để lại cho mày toàn bộ mọi thứ trong phòng tao, là những thứ mày tặng.
Lúc tao vui nhất vì làm con gái, có lẽ là lúc nhận quà của mày. À, nếu sau này mày có con gái, hãy cho nó làm những thứ nó thích nhé, nhưng nó vẫn phải nên người. Có thế thôi. Tao sẽ đi tới một thế giới mới, nếu ai ở đó hỏi tao ở thế giới cũ tao có những ai quan trọng, tao sẽ nói là tao có những người thân trong gia đình, và một người bạn, để chơi, để thích, để nhớ và để thương yêu.
Lúc nào mày nhận được bức thư này chắc là lúc tao đã..."
Nước mắt lã chã rơi.
"Nếu chúng mình đến một thế giới mới, tao là con chim, mày là con rồng, trên bầu trời trong xanh hơn cả bây giờ, thì con rồng để con chim đậu trên lưng nhé, bay mãi cũng mỏi cánh..."
Lời con bé vẫn văng vẳng bên tai...