80s toys - Atari. I still have
Cà phê sữa

Cà phê sữa

Tác giả: Sưu Tầm

Cà phê sữa

.." nhưng nó không nghe ra gì nữa, đèn pin vừa khéo cũng rọi tới chân Đức. Nó sợ run, đánh rớt trái khế trong tay, luống cuống tính chuồn nhanh thì vướng ngay phải cành liền đó. "Ai uu" một tiếng, nó ngã phịch xuống gốc cây.


Thôi xong, lần này tiêu thật rồi, nó chẳng còn tâm trạng nghĩ đau, điều quan trọng là nó đã thành công "chui đầu vào lưới". Tiếp theo sẽ là màn bắt trộm kinh điển. Nó rất muốn lôi cổ con em ra dằn một trận, thật phê phán lối sống khép kín của cái Trang, hàng xóm về từ đời nào cũng không hay biết.


Khai ra sẽ được khoan hồng. Nghĩ vậy nó thành khẩn nhìn ai kia chưa rõ nam nữ ríu rít:


- Á, bác hãy nghe cháu, lâu nay nhìn nhà đóng cửa cứ tưởng không người nên không xin phép, cháu thật xin lỗi, không phải có ý xấu ăn trộm hay gì đâu, bác tin cháu đi...


Đức đứng trong hiên không thể nhịn được nữa, gập người ôm bụng cười haha, làm một tràng không sao ngừng nổi


Dương "..." Nó sốc. Không phải chứ, người kia đèn không bật, chỉ đứng đó cười điên dại. Nó đang xác định hay mình xui xẻo gặp...ma, hic? Chẳng phải bối cảnh mấy phim kinh dị toàn là nhà hoang sao, nó rùng mình sởn gai ốc, vội quơ tay tìm đèn.


- Cậu còn tính ngồi đó?


Ái, giọng này sao có vẻ quen...


Đức với tay bật công tắc điện. Nhất thời không kịp thích nghi làm Dương nheo mắt. Sau đó là màn "bốn mắt nhìn nhau", mắt to nhìn mắt nhỏ...


- Sao lại... nhà cậu???


Nó không thể tin nổi. Kinh ngạc chỉ tay sau lưng Đức.


- Tớ đang thắc mắc năm nay cây khế này có vẻ ra ít quả hơn mọi năm. Hóa ra là có người hái giúp...


Gì chứ, nghe cậu ta nói cứ như nó thường xuyên vặt khế nhà cậu ta mang ra chợ không bằng. Hôm nay mới là lần thứ ba nha.


- Còn đứng đó, rửa tay chân đi rồi vào nhà, thật là...


Nói xong Đức quay mặt bước đi, không quên khuyến mại một tràng cười khiến Dương lần nữa đỏ mặt.


Gì đây, rõ ràng cậu ta đang châm chọc nó nhưng nó lại không tức giận, ngược lại còn phản ứng xấu hổ, không giống nó chút nào. Cảm giác như lần đầu ở hành lang đó... nó đã mất hai ngày mới có thể gạt đi hình ảnh cậu ta.


Khoảnh khắc này, nó dám nghĩ một điều. Hình như nó... thích Đức. Thật ngây thơ nhưng nó thích cậu ta, chẳng hiểu vì sao thích, chỉ biết nó chưa thích ai bao giờ và cũng không thể tin mình bị "cảm nắng" nhanh đến vậy...


Nó thấy bối rối và mất tự tin khi nhận ra điều này. Nó sợ mình sẽ đánh mất cái tôi cá tính trước mặt Đức...


Cà phê sữa


***


Sau lần đó, nó ý thức cần tạo cho mình một vỏ bọc để có thể thoải mái đối diện với Đức. Nó và Đức trở nên thân thiết hơn. Nó bắt đầu ghi nhớ những thứ liên quan đến cậu: sở thích chơi bóng rổ, rất nhiệt thành và biết pha trò cùng chúng bạn, hoàn toàn không kiêu căng chút nào. Cậu cũng rất hay cười, ở bên Dương, nó cảm giác như cậu cười nhiều hơn, điều đó làm nó rất vui. Cậu thích chơi pikachu, một trò đơn giản cũ rích nhưng lại khiến cậu nghiện. Khi tập trung suy nghĩ luôn có thói quen nhấm nháp một ly cà phê đen, dù cậu cho thêm đường nhưng Dương vẫn thấy cậu thật giống mấy ông cụ non. Nó từng mở lời châm chọc:


- Cậu trông không khác mấy ông cụ non. Còn nhỏ mà bày đặt nghiện cà phê, xì. Thứ đó chẳng tốt chút nào. Tại sao cậu không uống sữa, sữa rất tốt, nhất là ở tuổi chúng ta...


Còn chưa nói hết đã thấy Đức "phì" cười một cái rồi gõ bút lên trán nó:


- Cái đó chỉ tốt với cậu thôi, những người chậm lớn như cậu mới cần


Cậu ta luôn chê Dương chân ngắn. Nó không quan tâm vì bây giờ mới là giai đoạn phát triển, nó còn cao nữa. Cậu ta rốt cục chỉ hơn nó một cái đầu, cao gì lắm, hừ


Điều nó vui nhất là cậu và nó cùng có niềm đam mê với môn toán. Những hôm dạy kèm cái Trang, nó và cậu sẽ tranh thủ học cùng. Trên chiếc bàn tròn, cậu ngồi đối diện nó, bên tay trái cậu là ly cà phê quen thuộc, đen sánh quện khói... đối lập với ly sữa bò trắng mịn trong tay Dương...


Nó bất giác tự hỏi mình sẽ tiếp tục lừa dối bản thân đến khi nào


Nó thích cậu. Nhưng tình cảm của cậu với nó dường như chỉ là bạn bè, bạn bè thân hơn bình thường một chút...


Nó bỗng tham lam muốn cậu không chỉ là bạn... Nó muốn một lần can đảm hỏi cậu, nói cậu nghe về tình cảm của nó. Nhưng nó sợ câu trả lời của cậu...


Nếu cậu chỉ xem nó là bạn thì chẳng phải sẽ thật khó xử cho cả hai


Lúc đó biết đâu cả tình bạn này cũng không thể giữ...


Cà phê đen rất đắng


Còn sữa thì trắng ngọt..