Polly po-cket
Biển có bao giờ lặng

Biển có bao giờ lặng

Tác giả: Sưu Tầm

Biển có bao giờ lặng

Chỉ còn sóng, chỉ còn gió. Ồn ào mãi, lồng lộng mãi. Và đêm êm... Rồi sóng hồ như câm, gió hồ như hết lạnh và thôi mơn man da thịt. Sóng cùng gió chỉ còn tác động đến một ai đó, không phải tôi. Tôi như nhận ra chân hạnh phúc, thứ tôi chưa bao giờ tưởng tới. Tôi ngước nhìn trời thẳm. Nụ cười của tôi có màu bạc. Mở ra đến khôn cùng.


Thời gian qua quá nhanh, mới đó mà đã bao nhiêu năm. Bao nhiêu năm rồi chứ? Tôi hỏi mà không nghe thấy ai trả lời. Im ắng đến rợn người. Và lạnh nữa! Bay mãi đến bao giờ?


Phía trước, mặt trời chuyển màu, vừa chói chang rực rỡ lại vừa âm u đen tối.


Tôi sắp kiệt sức rồi. Tôi kêu lên một tiếng khinh bỉ mặt trời. Tôi muốn chửi bới mặt trời. Và tôi khóc, không kìm chế được. Giọt nước mắt trong, như sao, sa xuống. Mất tích.


Tôi cất tiếng chửi tục.


"Này có ai nghe tiếng tôi chửi không?"